Saturday, October 19, 2013

Cần lắm những tấm lòng...


Chào cả nhà,
Thành công trong những chuyến đi của Ngôi Sao Nhỏ không thể không kể đến sự đóng góp quý báu của các mạnh thường quân cả về vật chất lẫn tinh thần, nhiệt huyết.
Để chuyển một bao quần áo cũ đến Ngôi Sao Nhỏ, em sinh viên đã góp nhặt từ nhiều gia đình trong xóm từng cái áo cái quần còn lành lặn, đem về giặt giũ sạch sẽ, thơm tho, ủi là thẳng thớm, lặn lội từ Đồng Nai chở lên Sài Gòn. Nhìn cái áo được xếp gọn gàng, bỏ bao mới thấy được sự chăm chút của người chở tới. Em học trò giỏi mấy năm liền, tập vở lãnh thưởng từ trường xài không hết, em gói ghém cẩn thận đâu ra đó rồi đem tới chỗ chúng tôi. Một cô giáo nghe nói sáng mai Ngôi Sao Nhỏ có chuyến từ thiện, chiều về mưa gió lật đật ghé qua nhà, dí vào tay tôi cái bao thư: “Mai cô có lớp, không đi với em được, cô gửi một ít cho tụi nhỏ…”
Chuyến về Tân Mai cuối tháng 9 vừa rồi, Ngôi Sao Nhỏ cũng thật nhỏ bé. Chúng tôi không phải là những người đầu tiên thấy mảnh đất này cần lắm một sự sẻ chia. Chúng tôi biết đến Tân Mai qua phong trào bỏ ống heo giúp bạn vượt khó của trường. Các cô đã dạy thật khéo tụi nhỏ mới chập chững vào lớp 1 biết yêu thương. “Mẹ ơi, mai mẹ cho con xin một ngàn để con bỏ vào heo giúp các bạn trong lớp. Các bạn đó nhà khó khăn lắm đó mẹ. Cô con nói bạn nào có một ngàn thì bỏ một ngàn, bạn nào có hai ngàn thì bỏ hai ngàn, bao nhiêu cũng được đó mẹ ơi…”
Ngôi Sao Nhỏ được sự hỗ trợ nhiệt tình từ phía Ban giám hiệu nhà trường cho công tác tiền trạm cũng như tổ chức chuyến đi. Giáo viên chủ nhiệm của các lớp đã đến từng nhà, tìm hiểu từng hoàn cảnh để lên danh sách 30 em khó khăn nhất toàn trường. Trong 30 em đó, có những em không có giấy khai sinh, được các cô phát hiện từ trường dòng, động viên gia đình cho nhập học tại trường, miễn hoàn toàn học phí, sách vở.
Ngôi Sao Nhỏ trân trọng từng cử chỉ nhân ái của quý thầy cô và các mạnh thường quân, những người cùng tâm huyết, mong muốn sẻ chia với những hoàn cảnh khốn khó. Đó là nguồn động lực rất lớn đối với Ngôi Sao Nhỏ trong những chuyến đi sắp tới.
Thân ái.

Ngôi Sao Nhỏ
Give an arm, share a warm, from the hearts to the hearts,
Bring a light, fly a dreaming kite, for little stars shining in the sky.


Wednesday, October 2, 2013

Charity lần thứ 14: Học bổng cho các em trường tiểu học Tân Mai - Biên Hòa

Chào cả nhà,
 
Có một nơi không xa cũng không gần, một nơi trong lòng 1 thành phố lớn như Biên Hòa nhưng lại na ná vùng sông nước miền tây, một nơi rất cần sự hỗ trợ của NSN để tiếp sức cho các em nhỏ Tân Mai - Biên Hòa tiếp tục đến trường…
 

Trường tiểu học Tân Mai không xa thành phố là mấy, nhưng NSN cũng thức dậy từ sáng sớm để bắt đầu cho chuyến đi từ thiện lần thứ 14. Một nhóm xuất phát từ Vũng Tàu, Một nhóm xuất phát từ HCM bằng đủ các loại phương tiện. Cuối cùng NSN cũng gặp nhau tại Tân Mai. Các em đã tập trung đông đủ từ rất sớm.
Hội trường nhỏ nhưng không khí cũng trang nghiêm long trọng để chào đón NSN.
 

Khởi động bằng những bài hát tập thể, các em cũng hào hứng hát theo và nhận được rất nhiều quà quà từ NSN.
 

30 em học sinh với 30 hoàn cảnh và số phận khác nhau, ẩn chứa đàng sau những khuôn mặt trong sáng thơ ngây là cả những mảnh đời bất hạnh. NSN hoàn thành tâm nguyện của các mạnh thường quân, trao học bổng, tập viết đến tận tay cho các em.
 

Rời trường Tiểu Học Tân Mai, chúng tôi theo chân các thầy cô chủ nhiệm, len lõi qua các con hẻm ngoằn nghèo để đến bờ sông Đồng Nai. Một khung cảnh trước mặt làm chúng tôi lặng người đi. Một xóm nhà bè ọp ẹp, cũ kỹ trên sông khuất sau phố thị ồn ào nhộn nhịp.

 
Nhà bè ở đây có vẻ mỏng manh sao sao đấy, cứ xập xình như muốn chìm. Chúng được làm từ mấy cái thùng phuy đỡ bên dưới, sàn lót ván gỗ đã cũ kỹ , vách cũng bằng gỗ tạm bợ, mái lợp tôn cũng đã cũ. . Nhà không có đồ đạc gì nhiều, không tivi, không quạt, không bàn ghế, 1 cái bếp ga mini nhỏ, cùng ít vật dụng cá nhân cũng làm nên cuộc sống của cả một gia đình.


Chúng tôi đi từ bờ bên này sang xóm nhà bè bằng mấy cái xuồng máy đã cũ, vết trét dầu rai để chống thấm đã bong gần hết. Mấy tấm ván gỗ lót trên xuồng đã mục cả. Xung quanh có vài đứa trẻ dùng chân đạp xuồng đãi trùn chỉ và vài người kéo cá. Người dân ở đây đa phần làm công nhân và nuôi cá bè. Buổi đêm, họ ra sông kéo cá, tầm khoảng từ 9 giờ tối đến sáng hôm sau. Chỉ là 2 bờ con sông, nhưng so với cảnh phố thị bên này sông, xóm nhà bè cứ như một thế giới khác, trong nó cứ đục ngầu, u ám và chồng chềnh nhưng dòng nước đang cuồn cuộn chảy dưới lòng sông.
 

Ngôi Sao Nhỏ đã ghé qua nhà bé Trung, có người Anh là bé Toàn bị hẹp đường ruột bẩm sinh. Cậu bé 13 tuổi này chỉ mới vừa biết đi, 3 tuổi mới biết nói, trên bụng bé chằng chịt các vết sẹo dài do phẫu thuật. Bé được gắn bịch nilon ngay bụng để đi đại tiện. Cứ nửa tiếng, ba mẹ lại phải thay cho bé 1 lần. Có vẻ như sức khỏe yếu quá nên bé không thể đứng lâu trên đôi chân nhỏ như 2 ngón tay được. Cái dáng ngồi khụp xuống, khuôn mặt nhăn nheo và tóp lại làm cho đầu bé to ra bất thường trông rất tội nghiệp. Bé cười khi Ngôi Sao Nhỏ trò chuyện và cho quà, không rạng rỡ như những đứa trẻ khác, nhưng có lẽ đó là nụ cười đẹp nhất, làm ấm lòng các anh chị NSN. Khi hỏi về sức khỏe của bé, ba mẹ trả lời có vẻ bất lực: “Tôi cũng không giấu gì, bác sĩ cũng chê rồi. Giờ thì cố gắng, cháu được ngày nào thì hay ngày đó”. Mẹ bé làm công nhân, ba vừa ở nhà nuôi cá, vừa chăm 2 anh em. Tuy hoàn cảnh gia đình khó khăn, đồng lương eo hẹp nhưng Anh Chị vẫn động viên, cố gắng cho bé Trung đi học.
 


Từ nhà bé Trung, chúng tôi đi xuồng khoảng 5 phút đến nhà bé Vân. Mẹ bé đã bỏ đi từ lâu, mỗi mình ba nuôi 3 anh em bé. Anh cả đã nghỉ học để phụ ba và chăm em. Bé Vân và 1 anh trai học lớp 9 cũng đều học rất giỏi. Chữ bé Vân rất đẹp và gọn gàng, mặc dù nhà không bàn ghế ngồi học. Nhà bé Vân cũ lắm, chúng tôi bước lên làm nó ngập nước hết 2/3 sàn, gỗ sàn lắc lư chòng chành theo từng đợt sóng.
 

Rời nhà Vân, Ngôi Sao Nhỏ ghé qua nhà Anh em Đức, Anh. Chỉ có 1 vài người vào nhà vì sợ bè lại chìm xuống như nhà Vân. Cả đại gia đình quây quần trong chiếc bè chật hẹp. Bà cụ già ngồi co ro nơi góc nhà là bà ngoại của bé, Đôi mắt bà đờ đẫn, khuôn mặt nhăn nheo và trong rất buồn. Cuộc sống ở đây nghèo khổ quá nhưng con người lại có vẻ rất thành thật. Họ nghĩ gì nói nấy, rất chân thành và không hoa mỹ.
  

Ngôi Sao Nhỏ ghé qua nhà bé Ân trên bờ. Bé Ân 10 tuổi nhưng mới học lớp 2. Bé chẳng biết ba mình là ai nữa, mẹ thì bỏ bé lấy chồng khác, bé ở với Dì. Dì bé làm công nhân, trông cũng leo lắt lắm. Dì mới phẫu thuật cắt buồng trứng, cắt bướu cổ, nhìn người có vẻ tiều tụy mệt mỏi sau ca làm đêm. Mọi người đều lo ngại không biết Dì có thể lo cho bé được bao lâu nữa. Hai Dì cháu may mắn được trọ trong căn phòng mới khang trang do chủ nhà tại trợ, nhưng rồi đây mỗi đêm Dì đều tăng ca, bé Ân ở nhà một mình trong căn phòng trọ xa xôi hẻo lánh ở sâu trong hẻm vắng….. cầu mong cho bé được bình an.
  

Còn 1 trường hợp của bé Giang, chúng tôi không ghé được. Nghe kể bé không có nhà, phải ở nhờ nhà người khác, mẹ bé lại đang bị bệnh nằm viện nên 3 anh chị em phải lên chăm mẹ. Mấy bé còn nhỏ lắm nhưng đã phải vất vả mưu sinh rồi. Chúng tôi đã để lại thông tin, hy vọng sẽ liên lạc được gia đình bé trong thời gian sớm nhất.

Hết buổi sáng, Ngôi Sao Nhỏ đã tặng quà cho 30 bé tại trường và 4 bé có hoàn cảnh đặc biệt khó khăn. Món quà không nhiều nhưng gia đình có vẻ vui và cảm động lắm. Không biết các bé có hiểu được những gì Ngôi Sao Nhỏ mong muốn không nữa, nhưng dù sao NSN hy vọng thầy cô và ba mẹ sẽ động viên các bé cố gắng đến trường để sau này đỡ vất vả hơn.

Kinh phí cho chuyến đi vừa qua: 20.000.000đ

Xin chân thành cảm ơn những vòng tay nhân ái, đã cùng tiếp sức cho NSN cho chuyến đi vừa qua:

1. Cô Dịu cùng tập thể giáo viên trường tiểu học Tân Mai.
2. Chị Nga: Công ty TNHH Thiết Kế Tạo Mẫu và In Ấn T.N
3. Anh Dũng: Công ty Dũng Duyên Thư
4. Anh Toàn – Công ty TNHH In ấn Toàn Phát
5. Chị Nhã – Công ty TNHH May túi Xách An Di VN
6. Tập thể anh chị em công ty PTSC, PVTRANS.
7. Các anh chị mạnh thường quân….

Mọi chi tiết ý kiến, đóng góp cho Ngôi Sao Nhỏ, vui lòng liên hệ:

- Email: littlestarcharity@gmail.com
- Facebook: https://www.facebook.com/ngoi.saonho.169067
- Blog: http://littlestarcharity2010.blogspot.com
- Điện thoại: 0983 709979. Hồng Tính
- Tài khoản: Hồ Thị Thanh Sang - 053 1002538086 – Vietcombank, chi nhánh Bình Thạnh

Ngôi Sao Nhỏ.
  

Tuesday, October 1, 2013

Tiền trạm Tân Mai - Biên Hòa

Một hôm con đi học về, thủ thỉ với mẹ: “Mẹ ơi, mai mẹ cho con xin một ngàn để con bỏ vào heo giúp các bạn trong lớp. Các bạn đó nhà khó khăn lắm đó mẹ. Cô con nói bạn nào có một ngàn thì bỏ một ngàn, bạn nào có hai ngàn thì bỏ hai ngàn, bao nhiêu cũng được đó mẹ ơi.,,” Hôm sau đi họp phụ huynh, nghe cô giáo chủ nhiệm nói chuyện, tôi liền hẹn với cô sáng thứ sáu đi thực tế một chuyến

Trống trường vừa đổ vang kết thúc buổi học, tôi và cô chạy vội theo em, vừa đi vừa dáo dác kiếm tìm, nếu không chẳng thể nào biết được nơi em ở. Em không có nhà. Nơi ở của gia đình em là một chiếc ghe đâu đó trên sông, vừa là nơi trú thân, vừa là phương tiện sinh sống. Hằng ngày hai anh em của em tự chèo xuồng từ ghe vào bờ đi học. Hai anh em cùng bằng tuổi nhau học lớp 1.
Những chiếc xuồng đưa các em đi học từ nhà...
Tan trường, em vội thay quần áo ra bỏ vào túi nylon mang theo, trên người chỉ còn lại chiếc quần cộc, cùng với anh, chèo xuồng về. May mắn thay, tôi và cô vừa bắt kịp em khi em chuẩn bị chèo đi. Nhắn vội với cô giáo đứng đợi cùng với con, tôi vội leo xuống bờ kè, lòng đầy hồi hộp… Một người lớn không biết bơi và 3 đứa nhóc… Thôi kệ, cứ cầu xin mọi việc bằng an, giày dép còn có số nữa kia mà… 
Hai anh em Đức - Anh và bé Giang (bé gái)
Chiếc ghe dần dần xa bờ, đưa tôi sang một miền khác của cuộc sống. Tôi ngắm cảnh trên sông. Giữa trưa, trời nắng gắt, mấy đứa trẻ đen thui, đầu trần, hồn nhiên nói cười như chích chòe, thay nhau chèo ghe bằng chân ( còn tôi ngồi yên không dám nhúc nhích). “ Cô ơi, thằng Đức học giỏi lắm đó cô, được điểm mười không hà.” “Cô ơi , cô có nuôi cá không, nhà con cá bảy màu nhiều lắm, con cho cô.” “Cô ơi, con Giang nó ngủ nhiều lắm cô ơi... ha ha” “Cô ơi, ba con Giang chết rồi...” Chiếc xuồng như chao đi một chút trong khoảng không lộng gió...

“Nhà” bé Giang là nơi tôi ghé đầu tiên. Trên bàn thờ là di ảnh của ba bé. Mẹ đi làm thuê từ sáng sớm. Gia đình em phiêu bạt từ tận Sóc Trăng lên đây nhiều năm. Ba chết mất xác trong một lần đi câu, để lại người vợ cùng 3 đứa con nhỏ dại và người bà. Anh trai lớn tật nguyền trong một tai nạn làm đôi vai của người mẹ gánh gồng hơn. Cả gia đình bây giờ đang ở nhờ trên chiếc ghe của người bác - vốn cũng chẳng đỡ hơn bao nhiêu. 

Tiếp tôi là người bà gần 90 tuổi, già nua, đau yếu. Chậm rãi kể cho tôi nghe chuyện gia đình, ánh mắt bà ánh lên một nỗi tha thiết chạnh lòng người đối diện. 
Nơi bốn mẹ con em Giang ở nhờ (ảnh trái) và bà ngoại của em (ảnh phải)
“Nhà “ em Đức – Anh cách đó không xa, chỉ sau vài phút chèo là tới. Trưa nay, ba mẹ em đều có nhà cả. Ba em vừa đi đào trùng về, người còn nguyên mùi bùn đất. Anh là người dân tộc Khơ-me, dắt díu gia đình cũng từ Sóc Trăng lên đây sinh sống. Hằng ngày chi xin đi làm thuê, anh đi đào trùng ven sông Đồng Nai bán cho người đi câu cá. Một ngày của anh bắt đầu từ sáng sớm, ngâm mình trong nước ven bờ sông, trong những đám lục bình, dùng rổ vớt bùn đất lên, rây lấy trùng ra.” Hôi tanh, ghẻ chốc là chuyện nhỏ”, anh nói, “ chỉ mong có tiền nuôi con ăn học”. May mắn thay, hai đứa con ở trường rất ngoan. Cô giáo khen em Đức tuy học chậm, nhưng rất nhớ bài và chịu khó. Những điểm 8, 9, 10 nở đều đặn trên vở của em.
Hai anh em Đức - Anh cùng gia đình
Đưa tôi về lại trên chiếc ghe khi nãy, ba của hai em Đức – Anh chỉ cho tôi xem nơi anh đào trùng ven bờ sông. Anh nói, mới hôm bữa vớt trùng đụng ngay người chết đuối trên sông đó cô, nghe nói là bị chìm ghe. Tôi rùng mình lạnh hết cả người, hình ảnh của Đức ngồi chèo xuồng với nụ cười tươi tắn hiện ra trước mắt tôi…Nén một tiếng thở dài nghe lòng chênh vênh xốn xang, cầu xin lúc nào cũng trời yên biển lặng…
Ven sông- nơi ba em Đức bắt trùng làm kế sinh nhai
Mấy hôm sau, tôi còn ghé thăm được nhà một số em nữa hoàn cảnh rất éo le. Em Thiên Kim, mẹ mắc bệnh ung thư, bố không chịu nổi cái nghèo, cũng bỏ ra đi, để hai mẹ con lay lắt. Có em, ba bị ung thư, mẹ tảo tần bán rau ngoài chợ. Các em đều mới vào lớp 1, quãng đường còn rất xa và rất mông lung. Dẫu vậy, cuộc sống luôn có những điều diệu kỳ không ngờ tới. Và chính sự chung tay giúp sức của mọi người sẽ làm nên điều kỳ diệu ấy. Hãy mang đến cho các em món quà yêu thương của cuộc sống, gieo cho các em những hạt giống tâm hồn đầy lạc quan và hy vọng.

Xin mượn lời cô giáo chủ nhiệm làm lời kết. “Xin mọi người hãy cố gắng giúp đỡ các em, vì nếu không có điều ấy, các em sẽ không còn được đến trường, và xã hội sẽ có thêm những trẻ em đường phố phải vào đời sớm vì mưu sinh.”

Hương Autumn.