Monday, January 27, 2014

[Charity 15th] Raglai – Câu chuyện về cho và nhận – và ý nghĩa của Cuộc Sống!


 
Đó thật sự là những trải nghiệm vô cùng quý giá, vô cùng kỳ diệu của cuộc sống ở một nơi không phải ai cũng biết đến…


Chúng tôi trở lại Raglai vào một ngày cuối năm trong cái nắng, gió và rét rất đặc trưng của vùng Thuận Bắc. Vượt gần 400km đường trường đến thôn Bà Râu, chỉ thấy xung quanh là vùng đất khô cằn dọc theo dãy núi đá hoang sơ, một nơi vắng lặng hẳn nhịp sống hiện đại và đối mặt với những khó khăn và khắc nghiệt của người dân nơi đây. Trước mắt tôi là con đường bụi đất như thuở sơ khai, những đứa trẻ đen nhẻm lấm lem đang chơi trên mảnh sân hoang vắng bên những căn nhà làm bằng bùn đất nung. Dù đã gần đến Tết, nhưng mùa xuân dường như chưa hề chạm đến nơi đây. Cuộc sống ở đây luôn khoác một chiếc áo khô cằn, củ kỹ như vốn dĩ của nó!

 
Dù vậy, điều ấy không ngăn được nỗi ấm áp hân hoan, mừng vui của mọi người khi đón chúng tôi. Những bà mẹ, che mình trong những chiếc khăn trùm kín mặt, vai địu những đứa trẻ nhỏ, tay dắt những đứa trẻ con đầu trần chân đất đứng ngồi chờ đợi xung quanh nhà thờ. Bọn trẻ con quây lấy chị Tính, sau vài phút e dè đã hào hứng tham gia trò chơi một cách hồn nhiên, vô tư như đó là tất cả những gì chúng hằng mong mỏi.





Niềm vui các em đơn giản là được chụp hình với mọi người, được nhìn thấy những người khách từ nơi khác tới, nhất là những người nước ngoài, dù chỉ đứng xung quanh. Đối với các em, những người đó thật lạ lẫm, như đến từ một thế giới khác, một thế giới không phải lo toan mọi điều…



Nhưng hôm nay, chính những người khách ấy đã mang đến cho người dân Raglai hơi ấm của sự quan tâm, sẻ chia. Đó không chỉ là món quà vật chất, những thùng mì gói, những ký gạo, hộp bánh, gói kẹo, mà trên tất cả, đó là sự sẻ chia về tình người.

 



 
Thật lạ khi ở nơi núi rừng heo hút thế này, giữa con người dường như không còn những ranh giới về dân tộc, về ngôn ngữ, về văn hóa, cũng không có khái niệm về giàu - nghèo, về Cho và Nhận. Chúng tôi chỉ nhìn thấy sự trân trọng trao đi những món quà mang giá trị của cuộc sống, về sự yêu thương bác ái, đùm bọc và chia sẻ với nhau. Chúng tôi nhìn thấy những nụ cười xuân ấm áp, tươi mới, vui sướng rạng rỡ trên khuôn mặt từng người...




Và chúng tôi cũng nhìn thấy còn đó nỗi đăm chiêu, lo âu cho những ngày sắp đến… 


Rời nhà thờ Bà Râu, chúng tôi đi theo con đường đất để đến nhà chị Chamalea Thi Mí – một trong những hoàn cảnh hết sức khó khăn trong làng.




Chồng chị ra đi bỏ lại chị cùng hai đứa con thơ dại. Hằng ngày chị gửi con, đi lượm phân bò, cạo vỏ lụa hạt điều kiếm 10.000 – 20.000 để sống. Hôm nào may mắn có người thuê mướn đi cấy lúa, thì may ra kiếm được vài chục ngàn một ngày công, nhưng số ngày đi làm thuê rất ít. Chính vì thế, kinh tế gia đình chị - cũng giống như hầu hết người dân ở đây - rất khó khăn, lây lất qua ngày. Theo lời cha Phương, còn rất nhiều hoàn cảnh khó khăn hơn nữa trong 2 làng người dân tộc vùng sâu hơn.


Trong chuyến đi này, công ty PVTrans Emas đã trao tặng đến ba mẹ con chị căn nhà tình nghĩa để gia đình yên tâm sinh sống. Một anh bạn người Singapore hỏi tôi, những đứa trẻ này có được uống sữa không, thức ăn lấy từ đâu, chúng có được đến trường không… Tương lai của chúng ra sao, cuộc đời của chúng như thế nào… sẽ mãi là một câu hỏi day dứt mà không ai có thể trả lời rõ ràng và chính xác…


Trước khi ra về, chúng tôi cám ơn ông Yossi và mọi người vì những gì họ đã làm cho người dân ở đây. Câu trả lời của ông ngắn gọn mà đầy xúc động: “Bạn không cần cảm ơn chúng tôi. Đó là vinh dự của chúng tôi được chia sẻ cùng các bạn, và chính các bạn đã cho chúng tôi cơ hội ấy.” Chúng tôi cũng muốn nói với người dân Raglai như thế. Cuộc sống đôi khi là một điều không tưởng – cùng trong 24 giờ  một ngày, bạn có thể trãi qua mọi cung bậc của cảm xúc, chiêm nghiệm  mọi thăng trầm của cuộc đời, và  tìm thấy được lý do hiện diện của mình trong đời sống. Đó là khi bạn lắng nghe tiếng gọi của cuộc đời, là khi làm mọi điều ý nghĩa cho mọi người xung quanh bằng trái tim  – là khi học cách cho đi và đón nhận – theo cách riêng của chính bạn. Dù không thể hái được vì sao sáng nhất – nhưng ít ra – bạn cũng có thể đứng giữa muôn vàn tinh tú để thắp sáng ước mơ! 

Nếu là con chim, chiếc lá
Thì con chim phải hót, chiếc lá phải xanh
Lẽ nào vay mà không có trả
Sống là cho, đâu chỉ nhận riêng mình?
(Tố Hữu)

Xin mạn phép được trích lời của ông Yossi trong bài phát biểu thay lời kết: “Xin cảm ơn đến Cha Xứ, đến người dân Raglai, nhóm thiện nguyện Ngôi Sao Nhỏ, và các thành viên của nhóm PVTech. Với cá nhân tôi cũng như tất cả chúng ta, đây là một hồi chuông cảnh tỉnh  đối với sự sung túc của chúng ta, những thứ chúng ta có ở nhà so với những thứ chúng ta nhìn thấy ở đây.Tôi cũng mong muốn chương trình được phát động thường xuyên hơn nữa. Đây là tiếng pháo đầu và chúng ta sẽ tiếp tục những chương trình khác. Đường về còn 8-9 tiếng nữa, nhưng đó không phải là vấn đề lớn. Những gì công ty đóng góp quá nhỏ so với sự giúp đỡ của Cha xứ và mọi người ở đây. Đó mới là việc lớn, và chúng tôi tin rằng , chuyến về sẽ mang đầy ý nghĩa cho tất cả mọi người. Bất cứ khi nào còn ở Việt Nam, tôi sẽ cố gắng duy trì sự giúp đỡ này (và sẽ ủy quyền cho ông Malcolm Watson – nếu tôi về nước) cho việc hỗ trợ xây dựng 2 căn nhà mỗi năm cho người dân.” 

Người viết cũng xin được mạn phép mượn lời của cha Phương thay lời cảm ơn chân thành nhất của dân làng Raglai và Nhóm Ngôi Sao Nhỏ gửi tới ông Joseph Azran (Yossi) – Giám đốc Công ty PVTrans Emas; Cô Hoài Hương – Phó giám đốc Công ty PVTrans Emas; Ông Malcolm Watson – O&M Transition Manager, anh Vũ Quốc Điệp, anh Quyết Hương cùng toàn thể các anh chị trong công ty PVTrans Emas,  nhóm PVTrans, nhóm PVTech đã đồng hành và chung sức với Ngôi Sao Nhỏ trong chuyến đi vừa rồi với 120 phần quà biếu người già, 450 phần quà cho trẻ em và căn nhà tình thương trị giá gần 40 triệu đồng tặng cho ba mẹ con chị Thi Mí.
“Thay mặt cộng đồng Raglai và 3 mẹ con Thi Mí người được công ty tặng căn nhà, tôi xin cảm ơn quý công ty và bạn hữu đã hỗ trợ trao tặng món quà ý nghĩa trong dịp Tết này. Khi chúng ta cho đi, chúng ta đừng nghĩ về những gì sẽ nhận lại được. Khi bạn Cho đi, có nghĩa là bạn đã Nhận về niềm vui, hạnh phúc và tình yêu thương lớn hơn gấp ngàn lần. Bạn giúp đỡ mọi người ngày hôm nay và sẽ có một người khác giúp đỡ bạn ngày mai."


Một cánh én không làm nên mùa xuân, nhưng mùa xuân năm nay trên buôn làng Raglai tràn đầy sự ấm áp yêu thương nhờ các anh chị PVTrans Emas. Rất mong các anh chị sẽ tiếp tục ủng hộ và đồng hành cùng nhóm trong những chương trình sắp tới, để mùa xuân được trọn vẹn và tràn đầy hơn trên mọi buôn làng khác.

Ngôi Sao Nhỏ.

No comments:

Post a Comment